Đ

Đây có thể là một chuỗi những bài viết về cảm xúc đằng sau mỗi tấm ảnh thức ăn mà mình muốn chia sẻ tới mọi người. Ngoài việc ngon và dở, đúng và sai trong các kỹ thuật styling cơ bản, lựa chọn background, những prop xuất hiện trong hình, thì với mình thông điệp chính là mảnh ghép hoàn hảo để tình yêu với Food Photography & Food Styling của bạn thêm trọn vẹn
Bài đầu tiên mình sẽ đi theo từng bước, để mọi người có những khái niệm cơ bản tự mình đánh giá được cái “chất” trong các tác phẩm của mình
Trong một bức ảnh, mọi yếu tố tồn tại đều có lý do riêng của nó, thử điểm qua một số yếu tố chính giúp tạo ra cảm xúc – Tone/Mood:

Góc chụp – cao thấp
Độ sâu trường ảnh/ Depth of field – Rõ một phần hay toàn bộ
Bố cục, đường dẫn
Khung hình – dọc ngang
Màu sắc – ấm lạnh
Back ground/prop – mới cũ, sáng tối, thân quen hay độc lạ

Một câu chuyện được hình thành khi cảm xúc gắn kết với nhân vật và rút ra một thông điệp có nghĩa, nhân vật trong Food Photography tất nhiên là đồ ăn. Và để bắt đầu chúng ta cùng điểm qua các bước chính:

Chọn nhân vật chính – The hero
Chọn bối cảnh xuất hiện: Bao gồm các yếu tố tạo cảm xúc bên trên
Thông điệp bạn muốn gừi gắm là gì

Câu chuyện về thế giới của những giấc mơ nhỏ và những bữa ăn lớn
Càng bé càng ít việc phải lo thì câu chuyện đói no có lẽ là quan trọng và cũng dễ thực hiện hơn cả. Ngày đó mình có một ước mơ là lớn lên làm ra thật nhiều tiền chỉ để ăn bánh kẹo thoải mái, nó vừa khó mà cũng dễ thực hiện, đôi khi trong cơn mê ngủ cái cảm giác bát cơm hàng ngày biến thành cái kẹo hay miếng bánh cứ quẩn quanh. Vị bánh kẹo ngày xưa khác giờ nhiều, chẳng biết có phải do trong thiếu thốn mới thấy nó ngon kì diệu hay giờ chất lượng bị rút ruột mà nhiều món đến giờ tìm ăn lại cái thì mặn khó nuốt, cái thì ngọt quéo lưỡi, mình nhớ ngày trước hay ăn mì hai con tôm bóp vụn trộn gói bột canh lắc lắc lên, vừa cay cay mặn mặn, lại giòn giòn nhai nghe rôm rốp, trần đời chắc chưa từng nghĩ sẽ có món ăn nào thú vị hơn món ăn ấy
Điều kiện không cho phép nên dù có ghiền cỡ nào thì mình cũng đước ăn cơm nhiều hơn ăn vật hay ăn hàng, thế nên thỉnh thoảng hay bày trò ngồi xếp xếp đồ hàng bày ra bày vô giả vờ nấu nướng, rồi củng xếp kiểu cách như công việc mình đang làm hiện tại.

Bài đầu mình hơi dài dòng một chút, quay lại vấn dề chính cách mà nhân vật trong hình mình được chọn và xuất hiện

Câu chuyện: Cảm hứng từ cô bé bán diêm – The Little Match Girl, về ước mơ có một bữa ăn đủ, hình ảnh đươc tái tạo  trên chất liệu quen thuộc khiến cái bụng thì thấy no nhưng con mắt thì bảo thiếu

Hero: Tô bún không thịt/ Bột chiên không trứng. Đây la hai món lề đường ngon rẻ mà ít nhiều trong chúng ta đã từng ăn qua

Bối cảnh xuất hiện: quán ven đường với chiếc bàn cũ kỹ, các vật dụng được tận dụng tại quán vì lý do những vật dụng này thể hiện được tính chất độc lạ, đa năng hay được các quán ven đường áp dụng để tăng hiệu quả kinh tế. Thời điểm ăn xế lúc mặt trời sắp lặn/ hoặc bữa ăn khuya vội còn chạy lo việc tiếp, tất cả những bộn bề tất bật người ăn trân trọng bữa ăn của mình, nhận và giữ nó trọn vẹn trong tay.

Thông điệp: Giấc mơ khiến mọi thứ trở nên trọn vẹn, một bữa ăn thiếu thốn cũng thấy được sự đủ đầy

Little Cow 

Trong muôn vàn tô bún bò hay bột chiên mà bạn từng thấy, hai món ăn của mình khác biệt lớn nhất là ở câu chuyện hình thành nó, sẽ có ý kiến khen chê ngon dở, đẹp xấu nhưng đây là yếu tố tạo nên sự khác biệt mà các bạn có thể nghĩ tới. Mỗi tấm hình, mỗi câu chuyện, đây là lý do mình thấy yêu thích Food Styling và xem nó như một cách biến công việc thành sở thích, sở thích thành công việc một cách thú vị

Hy vọng bài viết này có ích, mình sẽ tiếp tục với serries kể chuyện bằng Food Styling.

The little dream Meal
Food styling by: www.foodstylist.vn
Photographer: Charlise Ha

Facebooktumblr